CHUYỆN TÌNH CÚC HỌA MI
Thơ: Hương Giang
Mùa đông về em còn nhớ hay không
Một chiều mưa theo chồng chân em bước
Vòng hoa nhỏ héo buồn đôi mắt ướt
Cúc hoạ mi rưng rức khóc ven sông...
Ngày em đi anh chết lặng cô đơn
Một mình nghe con tim mình khắc khoải
Bao đông rồi tâm hồn còn tê tái
Cúc hoạ mi vẫn đợi chẳng phôi phai
Liệu cuộc đời còn một bóng hình ai?
Sưởi ấm lại tâm hồn anh băng giá
Trao yêu thương và hiến dâng tất cả
Lúc yếu mềm được có một bờ vai...
Đông lại về hoang lạnh lối đi xưa
Cúc hoạ mi chợt sáng bừng trong gió
Như lòng anh tháng năm còn bỏ ngỏ
Vẫn ngóng về một sắc trắng trong mơ...
Thơ: Hương Giang
Mùa đông về em còn nhớ hay không
Một chiều mưa theo chồng chân em bước
Vòng hoa nhỏ héo buồn đôi mắt ướt
Cúc hoạ mi rưng rức khóc ven sông...
Ngày em đi anh chết lặng cô đơn
Một mình nghe con tim mình khắc khoải
Bao đông rồi tâm hồn còn tê tái
Cúc hoạ mi vẫn đợi chẳng phôi phai
Liệu cuộc đời còn một bóng hình ai?
Sưởi ấm lại tâm hồn anh băng giá
Trao yêu thương và hiến dâng tất cả
Lúc yếu mềm được có một bờ vai...
Đông lại về hoang lạnh lối đi xưa
Cúc hoạ mi chợt sáng bừng trong gió
Như lòng anh tháng năm còn bỏ ngỏ
Vẫn ngóng về một sắc trắng trong mơ...
Post a Comment